Tiết 118 Văn bản VIẾNG LĂNG BÁC
- Viễn Phương -
Giáo viên: Nguyễn Thị Phượng
- Viễn Phương (1928 – 2005) - Tên khai sinh là Phan
Thanh Viễn
- Quê ở An Giang
- Tham gia kháng chiến chống Pháp và Mỹ.
- Là cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng miền Nam thời chống Mỹ
1. Tác giả
a. Hoàn cảnh sáng tác, xuất xứ:
- Năm 1976, lăng chủ tịch vừa khánh thành, viễn Phương ra viếng lăng Bác
- In trong tập thơ Như mây mùa xuân
b. Thể loại: Thơ tám chữ c. PTBĐ: Biểu cảm
d. Bố cục: 3 phần
2. Văn bản Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
Mai về Miền Nam thương trào nước mắt Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.
Cảm xúc của nhà thơ khi đứng trước lăng Bác
Cảm xúc của nhà thơ khi vào trong lăng Bác
Tâm trạng lưu luyến của nhà thơ khi rời lăng Bác
Thể hiện tấm lòng thành kính, sự
ngưỡng vọng, tình cảm tha thiết biết ơn vô hạn của
nhân dân đối với Bác
Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát Ôi !Hàng tre xanh xanh Việt Nam Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân
ẩn dụ, thành ngữ điệp ngữ, ẩn dụ,
hoán dụ
1. Cảm xúc trước lăng Bác
Cách xưng hô
thân mật, gần gũi.
Sức sống bền bỉ,
kiên cường của dân
tộc Việt Nam
Mẩu chuyện cảm động về Bác
Năm ấy, Bác Hồ đến thăm trại điều dưỡng thương binh ở Hà Nội.
Tin Bác đến nhanh chóng lan ra khắp trại. Anh chị em thương binh ai cũng muốn len vào gần Bác, quên cả nạng phải dùng để đi.
Đang lúc Bác thăm hỏi sức khoẻ thương binh bỗng một đồng chí hỏng mắt nhờ một y tá dẫn đến xin đứng bên Bác. Đồng chí Ninh đi với Bác định bước lại đỡ đồng chí ấy, nhưng Bác đã đi tới, giơ hai tay ra đón.
Đồng chí thương binh ôm chầm lấy Bác nghẹn ngào "Bác ơi"! Bác lặng đi giây lát rồi mới tiếp tục câu chuyện thăm hỏi.
Bác đến từng giường anh chị em đau nặng hỏi thăm bệnh tật đã đỡ chưa, mỗi bữa ăn được bao nhiêu bát cơm.
Hôm ấy, trời nóng bức, Bác lấy cái quạt giấy vẫn dùng, quạt cho các thương binh. Có người định làm thay, Bác nói:
- Để bác quạt.
Hôm ấy, lúc ra về Bác không vui.
Và có lẽ vì thế mà khi cơ quan định lắp máy điều hoà nhiệt độ nơi Bác ở, Bác bảo đem ra cho các đồng chí thương binh
Nỗi niềm đau đớn tiếc
thương khôn nguôi trước sự ra đi của Bác
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim 2. Cảm xúc khi vào
trong lăng
Tâm hồn cao đẹp, sáng
trong của Bác
Bác là vĩnh cửu, sống mãi
với dân tộc
- …giấc ngủ bình yên
- …vầng trăng sáng dịu hiền (nói giảm nói tránh, ẩn dụ)
- ….trời xanh …mãi mãi
(ẩn dụ)
Mai về Miền Nam thương trào nước mắt Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác Muốn làm đoá hoa toả hương đâu đây Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.
3. Cảm xúc khi ra về - về … Nam … thương
… nước mắt
Đau đớn, ngẹn ngào
Muốn
con chim hót hoa tỏa hương tre trung hiếu (điêp ngữ, giọng thơ chân thành, tha thiết)
Ước nguyện giản dị