• Không có kết quả nào được tìm thấy

Thực trạng khai thác du lịch ở Văn miếu Mao Điền

Trong tài liệu Kết luận chung (Trang 81-85)

Chương 3: Thực trạng và một số giải pháp khai thác yếu tố văn hóa của

3.2 Thực trạng khai thác du lịch ở Văn miếu Mao Điền

3.2.1 Thực trạng cơ sở vật chất,kỹ thuật và cơ sở hạ tầng phục vụ cho du lịch

Đây là một điểm du lịch còn tương đối tốt mới cho khách du lịch ở các tỉnh bạn cũng như là của khách du lịch nước ngoài,sự biết đến còn thấp nhưng

dân trong vùng do vậy được tỉnh ủy và ban lãnh đạo Hải Dương đã đầu tư và bảo tồn các hiện vật để Văn miếu Mao Điền còn nguyên hiện trạng như ngày nay – là điểm tâm linh,tín ngưỡng của cư dân nơi đây.

Các cơ sở phục vụ lưu trú ăn uống tại điểm du lịch hầu như không có mà khách du lich phải đi nơi khác.Ngay đến việc dừng chân,nghỉ lại tại Văn miếu cũng rất ít vì không có hệ thống cơ sở phục vụ,chủ yếu là do khách du lịch tự cung cấp cho mình.Các cơ sở vui chơi giải trí đều không có.

Theo đánh giá về Văn miếu Mao Điền (6,34) thì - Nơi đây có vị trí thuận lợi

- Có lịch sử hình thành và phát triển gần 300 năm - Có phong cách đơn điệu,kém hấp dẫn

- Nội thất các hạng mục công trình được giữ gìn tôn tạo,bảo vệ yếu cổ bồng,kẻ bảy chạm hoa lá,nét chạm nông nhưng sắc sảo chuẩn mực

- Việc tổ chức tôn tạo,bảo vệ khai thác được tiến hành tốt đúng nguyên tắc

- Gắn liền với những giá trị văn hóa đặc sắc:Thờ Khổng Tử,Chu Văn An…

- Môi trường tự nhiên và nhân văn có chất lượng tốt không bị xâm haị - Việc nghiên cứu tuyên truyền, quảng bá được tiến hành trung bình.

- Di tích được xếp hạng quốc gia

Từ điều tra cho thấy thực trạng cơ sở vật chất,kỹ thuật và cơ sở hạ tầng nơi đây ở mức kém hấp dẫn đơn điệu.

3.2.2 Thực trạng khách du lịch

Ngoài một phần ít khách du lịch nước ngoài,chủ yếu là khách Trung Quốc,Nhật Bản,một số tại các nước châu Âu như:Pháp,đến Với Văn miếu thì nơi đây khách du lịch chủ yếu là người trong nước,cư dân địa phương của tỉnh,chủ yếu là con em tỉnh nhà đến đây để cầu mong cho sự nghiệp học hành,tương lai của mình được thuận hòa,nó thỏa mãn được yếu tố tâm linh của con người.

Khách du lịch đến đây chủ yếu là khách lẻ, đi 1 vài người khách theo đoàn đến đây rất ít và thời gian lưu trú lại tham quan di tích cũng ngắn chỉ chừng 30 phút do vậy nó chưa thực sự hấp dẫn khách du lịch.

Văn miếu tập trung thu hút khách vào dịp cuối tuần cư dân địa phương cùng nhân dân các tỉnh đến rất đông đặc biệt vào dịp những tháng mùa hè – mùa thi của học sinh,sinh viên.

3.2.3 Thực trạng nguồn nhân lực du lịch

Hiện nay tại ban quản lý di tích,làm công tác thưòng trực tại văn miếu vào những giờ hành chính gồm có 2 người trực chính nên nguồn nhân lực ở đây đang thiếu,các anh chị cũng được đào tạo từ các trường chuyên nghiệp,có khả năng cũng như trình độ chuyên môn nghiệp vụ để có thể hướng dẫn khách khi khách yêu cầu.Nguồn nhân lực tại Văn miếu còn mỏng,chưa thực sự được quan tâm và đầu tư,đây cũng là điểm yếu trong việc bảo tồn,tôn tạo khu di tích lịch sử này.

3.2.4 Thực trạng quản lý khu di tích Văn miếu Mao Điền

Được xác định là một trong chín di tích trọng điểm của tỉnh Hải Dương Văn Miếu Mao Điền chiếm vị trí xứng đáng trong hệ thống di tích lịch sử văn hóa Hải Dương nói chung và huyện Cẩm Giàng nói riêng .Để trả lại dáng vẻ qui mô bề thế một thời của nó, giúp cho nó phát huy vai trò trong đời sông văn hóa trong sự nghiệp giáo dục đào tạo ở địa phương cần phải có biện pháp tích tực

Trước đây vào thời điểm vàng son của mình Văn Miếu Mao Điền thường xuyên có một cụ Thủ từ ăn, ở, sinh hoạt ngay trong Văn Miếu hàng ngày quét dọn trông nom di tích, đảm trách việc hương hỏa trước Thánh và các bậc Tiên Nho, cụ trông nom cả khuôn viên di tích lên tới 10 mẫu Bắc Bộ, thuê người làm ruộng, thu hoạch hoa lợi, góp nhặt tiền công đức thập phương…Tất cả các nguồn thu đó phục vụ việc thờ tự thường nhật, tu bổ, sửa sang những hư hỏng kịp thời .Bên cạnh đó lại có sự trợ giúp, cung cấp tài

trách nhiệm huy động tuần phiên tham gia bảo vệ trật tự trị an khu di tích cùng dân làng tu sửa chỉnh trong Văn Miếu mỗi khi có lễ trọng.Tất cả những điều đó khiến cho Văn Miếu Mao Điền dưới thời phong kiến khá qui mô, bề thế .

Hiện nay do nhiều nguyên nhân khác nhau, diện tích tổng thể Văn Miếu chỉ còn bằng hơn nửa trước đây, số ruộng này địa phương lại cho dân đấu thầu nộp sản phẩm cho xã. Diện tích nội tự lại thu hẹp hơn nữa, hoa mầu cây trái hầu như không có gì , coi như được tính vào công trả cho người bảo vệ Văn Miếu.

Hiện tại Văn Miếu Mao Điền được thôn- xã cắt cử 2 người bảo vệ nhưng thường xuyên họ chỉ ngủ tối ở đó còn ban ngày chỉ đảo qua.Do vậy nên khi khách thập phương muốn vào cúng lễ thì không có điều kiện mà chỉ đứng ngoài lễ vọng.

Công việc trùng tu tái thiết Văn Miếu ai cũng thấy thật cần thiết nhưng

“lực bất tòng tâm ”.Vì công việc đó chủ yếu chờ vào kinh phí của Nhà Nước nên kể từ khi xếp hạng đến nay mới chhỉ xây dựng được miếu môn, tu sửa lớn Tiền tế - Hậu cung, dựng lại các công trình đã biến mất hẳn như Khải Thánh Từ - Tây Vu- Tháp Bút - Lầu Chuông Khánh -Đền Quan Thổ Cờ - Nhà Học Hiệu –Gác Khuê Văn. Đặc biệt các tâm bia vẫn bị bào mòn và chưa tìm thấy nhiều dấu vết .

Ngành văn hóa –thông tin mà trực tiếp là bảo tàng Hải Dương cần phốn hợp với địa phương thành lập Ban bảo vệ di tích, thành phần gồm cán bộ văn hóa cơ sở- các cụ phụ lão có am hiểu lịch sử , các đội viên an ninh của thôn trực tiếp trông coi bảo quản di tích , di vật .Hướng dẫn, giúp đỡ khách tham quan tế lễ. Sưu tầm hiện vật, di vật, di cảo liên quan đến di tích, đến lịch sử và truyền thống khoa bảng địa phương, danh nhân , nho sĩ trong vùng trong tỉnh chỉnh lý , hệ thống hóa tài liệu phục vụ việc tài liệu phục vụ việc tái thiết Văn Miếu phục vụ các đợt dịp sinh hoạt tại Văn Miếu .Hiện nay Văn Miếu có một tổ bảo vệ với 2 người nhưng chỉ làm nhiệm vụ trông coi di tích.Cần phải có

kế hoạch tập huấn chuyên môn để nâng cao trình độ của những người này phục vụ các hoạt động tại di tích (12; 75-76)

Trong tài liệu Kết luận chung (Trang 81-85)