• Không có kết quả nào được tìm thấy

Kể chuyện: Bác đánh cá và gã hung thần lớp 4 trang 8 | Giải Tiếng Việt lớp 4 Tập 2 chi tiết

N/A
N/A
Protected

Academic year: 2022

Chia sẻ "Kể chuyện: Bác đánh cá và gã hung thần lớp 4 trang 8 | Giải Tiếng Việt lớp 4 Tập 2 chi tiết"

Copied!
2
0
0

Loading.... (view fulltext now)

Văn bản

(1)

Kể chuyện: Bác đánh cá và gã hung thần Câu 1 (trang 8 sgk Tiếng Việt lớp 4 Tập 2)

Trả lời:

Tranh 1: Bác đánh cá ra biển kéo lưới bắt cá.

Tranh 2: Trong một mẻ lưới bác đánh cá kéo lên được một cái bình đậy nút kín.

Tranh 3: Tò mò, bác mở nút bình ra xem có gì đựng trong bình thì lão hung thần bị giam trong đó bay thoát ra ngoài và đe dọa bác.

Tranh 4: Hết sức bình tĩnh, bác đánh cá tỏ ý không tin rằng hắn lại có thể ở trong một cái bình nhỏ xíu. Bác muốn hắn chui thử vào cho bác xem tận mắt, bác mới tin.

Tranh 5: Tên hung thần ngu ngốc tự thu nhỏ mình lại và lại chui vào bình. Bác đánh cá nhanh tay đậy nút bình lại nhốt chặt hắn ở trong đó.

Câu 2 (trang 8 sgk Tiếng Việt lớp 4 Tập 2) Trả lời:

(2)

Ở làng nọ, có một bác ngư dân đánh cá. Một hôm, bác ra biển quăng lưới.

Thật buồn, suốt ngày kéo lưới lên chỉ toàn rong biển, không được lấy một con cá nhỏ. Ngán ngẩm quá, bác định thả mẻ lưới cuối cùng rồi về. Thật kì lạ! Lần kéo lưới cuối cùng ấy có một chiếc bình bằng đồng mắc trong mẻ lưới. Bác ngư dân mừng lắm, nghĩ bụng: “Cái bình này đem ra chợ bán cũng được khối tiền”.Cầm chiếc bình lên thấy nặng, miệng bình gắn chì kín mít, bác bèn lấy dao nạy nắp bình để xem bên trong có những gì. Nắp bình vừa bật ra thì một làn khói đen kịt từ trong bình bay lên. Bác đánh cá chưa hết ngạc nhiên thì làn khói tu lai, môt gã hung thần hiện ra từ làn khói đen đúa ấy. Gã hung thần ồm ồm nói:

- Ta báo cho nhà ngươi biết, nhà ngươi đã đến ngày tận số.

Bác đánh cá lúng túng nhưng rồi kịp trấn tĩnh ngay. Bác mắng gã hung thần:

- Ta đã cứu ngươi ra khỏi cái bình kia, sao ngươi lại trở mặt giết ta?

Gã hung thần nói

- Ta là hung thần bị trời phạt hóa kiếp thành quỷ, nhốt vào cái bình ấy rồi vứt xuống biển. Mấy trăm năm nằm dưới biến sâu. Ta đã thề rằng: ai cứu ta khỏi cái bình tối tăm ấy thì ta sẽ làm cho người ấy trở nên giàu sang, phú quí. Ta đã chờ mãi nhưng chẳng ai đến cứu. Bởi thế ta đã đổi lời nguyền: kẻ nào cứu ta sẽ phải chết. Ta vừa dứt lời thì ngươi cứu ta. Vậy nên ngươi phải chết.

Nghe gã hung thần láo xược như thế, bác đánh cá tức giận nhưng bác bình tĩnh nói:

- Thôi được, chết cũng chẳng có gì đáng sợ, nhưng trước khi muốn biết một điều.

Gã hung thần hỏi:

- Điều gì?

Bác đánh cá chỉ vào người hắn và nói:

- Ngươi to lớn như thế làm sao chui lọt vào cái bình bé tí này?

Gã hung thần nhe răng vẻ tức giận, quát rằng:

- Ngươi không tin ư?

Bác đánh cá lắc đầu, bảo:

- Không thể tin được trừ khi ta tận mắt thấy chính ngươi chui vào trong bình.

Gã hung thần rùng mình một cái biến thành một vệt khói đen ngòm, vệt khói bay đến tận trời xanh, tụ lại rồi chui tọt vào bình. Bác đánh cá vội lấy cái nắp bằng chì nút chặt miệng bình. Gã hung thần cố sức vung vẫy, tìm cách chui ra nhưng đã muộn mất rồi. Bác đánh cá vứt cái bình trở lại biển sâu. Thế là kẻ ác độc suốt đời phải nằm dưới đáy biển.

Câu 3 (trang 8 sgk Tiếng Việt lớp 4 Tập 2) Trả lời:

Câu chuyện đề cao trí thông minh của con người. Nhờ có trí thông minh đó mà con người có thể giải quyết được nhiều điều khó khăn, nguy hiểm.

Tài liệu tham khảo

Tài liệu liên quan

Ngoài đồng về, bà thấy nhà cửa của mình đã có ai quét dọn sạch sẽ.. Trong chuồng, đàn lợn đã được ăn no nằm yên không kêu la như

Bà không có cháu chắt gì cả sống thui thủi một mình nên chị Quỳnh Hương thương bà lắm.. Thường ngày chị sang giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, đấm lưng

Ba hôm sau, tất cả những người đó được giải vào cung, mỗi người phải hát cho nhà vua nghe một bài hát do chính mình sáng tác.. Các nhà thơ, các nghệ nhân lần lượt tấu

Thành ra, họ muốn cân giả cũng được, muốn cân non cũng được; cân già thì nghiêng cán cân về đằng quả cân, mấy giọt thủy ngân chảy về phía ấy, cân non

Quê ngoại tôi có một phong tục đáng yêu: Vào đêm rằm tháng Giêng, tất cả các cô gái trong làng tròn mười lăm tuổi đều được đến Hồ Hàm Nguyệt, một hồ nước đẹp và

Cháu biết rằng diêm tắt thì bà cũng biến đi mất như lò sưởi, ngỗng quay và cây Nô-en ban nãy, nhưng xin bà đừng bỏ cháu ở nơi này; Trước kia khi bà chưa về với Thượng

Một hôm trong phòng khách, cô bé nhận thấy mỗi lần gia nhân bưng trà lên, bát đựng trà thoạt đầu rất dễ trượt trong đĩa.. Nhưng khi nước trà rớt ra đĩa thì dù tay của

Vịt mẹ bận rộn với việc kiếm ăn, thiên nga con chỉ có thể chơi cùng với những chú vịt con nhưng điều đó khiến chúng thật sự buồn.Bởi hình dáng không giống những chú vịt