Tiếng rao đêm
Thứ tư ngày 13 tháng 2 năm 2019 Tập đọc
Luyện đọc:
Luyện đọc:
Tiếng rao đêm
Thứ tư ngày 13 tháng 2 năm 2019 Tập đọc
nạn nhân , nằm lăn lóc
+ Bánh giò...ò...ò!
+ Cháy! Cháy nhà!
+ Ô...này!
Tìm hiểu bài
- tĩnh mịch, buồn não ruột
Ý đoạn 1: Tâm trạng của tác giả khi nghe tiếng rao đêm.
Luyện đọc:
Tiếng rao đêm
Thứ tư ngày 13 tháng 2 năm 2019 Tập đọc
* Luyện từ khó:
* Luyện câu:
nạn nhân , nằm lăn lóc
+ Bánh giò...ò...ò!
+ Cháy! Cháy nhà!
+ Ô...này!
Tìm hiểu bài
- tĩnh mịch, buồn não ruột
Ý đoạn 1: Tâm trạng của tác giả khi nghe tiếng rao đêm.
Ý đoạn 2: Hình ảnh ngôi nhà bốc cháy và tiếng kêu cứu trong đêm.
-thảm thiết
Luyện đọc:
Tiếng rao đêm
Thứ tư ngày 13 tháng 2 năm 2019 Tập đọc
* Luyện từ khó:
* Luyện câu:
nạn nhân , nằm lăn lóc
+ Bánh giò...ò...ò!
+ Cháy! Cháy nhà!
+ Ô...này!
Tìm hiểu bài
- tĩnh mịch, buồn não ruột
Ý đoạn 1: Tâm trạng của tác giả khi nghe tiếng rao đêm.
Ý đoạn 2: Hình ảnh ngôi nhà bốc cháy và tiếng kêu cứu trong đêm.
Ý đoạn 3, 4: Hành động dũng cảm cứu người của anh thương binh.
- thảm thiết
-
ôm khư khư
Luyện đọc:
Tiếng rao đêm
Thứ tư ngày 13 tháng 2 năm 2019 Tập đọc
* Luyện từ khó:
* Luyện câu:
nạn nhân , nằm lăn lóc
+ Bánh giò...ò...ò!
+ Cháy! Cháy nhà!
+ Ô...này!
Tìm hiểu bài
- tĩnh mịch, buồn não ruột
Ý đoạn 1: Tâm trạng của tác giả khi nghe tiếng rao đêm.
-
Ý đoạn 2: Hình ảnh ngôi nhà bốc cháy và tiếng kêu cứu trong đêm.
Ý đoạn 3, 4: Hành động dũng cảm cứu người của anh thương binh.
Nội dung: Ca ngợi hành động cao thượng của anh thương binh nghèo, dũng cảm xông vào đám cháy cứu một gia đình thoát nạn.
- thảm thiết
Luyện đọc diễn cảm
Đoạn 3
Tiếng rao đêm
( Nguyễn Lê Tín Nhân)
Rồi từ trong nhà, vẫn cái bóng cao, gầy, khập khiễng ấy lom khom như đang che chở vật gì, phóng thẳng ra đường. Qua khỏi thềm nhà, người đó vừa té quỵ thì một cây rầm sập xuống. Mọi
người xô đến. Ai nấy bàng hoàng vì trong cái bọc chăn còn vương khói mà người ấy đang ôm khư khư là một đứa bé mặt mày
đen nhẻm, thất thần khóc không thành tiếng. Mọi người khiêng người đàn ông ra xa. Người anh mềm nhũn. Người ta cấp cứu cho anh. Ai đó thảng thốt kêu: “Ô… này!”, rồi cầm cái chân cứng ngắc của nạn nhân giơ lên: thì ra là một cái chân gỗ!
cao, gầy, khập khiễng phóng thẳng
té quỵ sập xuống
xô đến bàng hoàng ôm khư khư
đen nhẻm, thất thần không thành tiếng
mềm nhũn cấp cứu
thảng thốt