ĐẠI H(.K
rÒNG
H Ợ P HÀ N Ộ I I\ v
C H Í K ilO A H Ợ ( No 3 + 4 - m 2QUAN DlÈM HỒ CMl MINH VÊ IK)ÀN KỂT NÔNG DẲN TRONG CÁCH MẠN<; GẵẲI PHÓNG DÂN TỘC
N í i ô Đ À N ti T R I ^
H ò Chi Miivh sixib Itt và lứn kén kài R.u-ức ti« da h4 ( h ự t d á n P h ẩ p xâm c h i ĩ m làm I h u ^ ' dia Vvn iru y ^ a thẠ«Ậ y ití AU^C t>4t kỉtuẴI, a k ắ . D dá.B ta, (ru n g dố cổ n h â n d&s vừng NghC T io h bư^roịỊ; cảd H ỏ c.fai Niầikh đá ỉuih iiÃtữg dÚTA^ lên đảii Itd a h cliốntg lạl qu&n itvù, n hư tt^ r(Sc cuõc (ỉẻu l&n }tfiự4 thÂt bệj. C h í Mịaỉi đ au xót t r ư ớ c Bổi th ỡ n g k h ồ c ủ a nKè^o dán, (rân Irỏ lý BguyẽB aJiáfl tkẫi cũi đâu tộc: Piiái cbáng vl Dk&a dâtt ta c h v * d u ự c áoÀa k.íi tiii^ajh 0M>ỉ kh.ỗì, c ầ u a b ả a ^ iỉỘAg có l& c h ứ c th e o Biột đườimỉ lối d i a ? H ò C'k< Niinỉi kJxàm pJbục các bậ£ tiẽ n b£u nh tfag kfaôji£ tá n tliành c o n d ư ờ o g c ủ a k ụ . Sau mẠi «ịui trto h tim hểỉu. cuối nÃn 1^20 ỉ i ồ C h i M inh d ẩ t l í p tÌHi ch ủ Dgỉila MUk - L £ a u ỉ v à qjuy^4 <Ị|ah Lva càựB c a n d v ử a g c ử u m rớ c , c ứ u dẳD là k ỉ t h ợ p d S u t r a a b d é o V<M ứ ếa t r » a h gị»i cẫp, kél h ự p dộc lẬp (ỉầB tộ c vớ i C N X H i<ý luận d ấ u Iran b 9m p b ố a g <ỈÀa tởc ,co a đưO ng CẰC^ m%ng H ồ C h í Miaji t ừ a g b ư ứ c đ ư ợ c xác tập. V ỉ n d ỉ n ử a ^ (Uto và đoàm IbỂt Bồog d á a cừag bát d ư ợ c Ngirửi q.uan niệm và giải q u y í t với n»ột IV éuy luibầa loÀa n ớ i tué. Eài v iệt aà.y d ỉ c ậ p d í a atifrog q u a n d iềm củ a H ồ Cfaỉ M4fth d u v x (b ỉ b iệ s tr o a g câc iluun kiận, t r é a rAc báo chí vào aki*!!^ a&m 20 cử a t h í kỷ XX
1. T ư ỉư ò o g H d Cfa< Minb v ỉ VẤD d s a ố n g dÂa và d o à n kSl n ô a g d â n t r o a g c á c b m ạng g4Ài pbAtvg d&o tộc là sự (íi.ẫu kiỀu và (tòng cảm &&U ỉ ắ c dố ỉ v ớ t tin h cả nh kli& n h ụ c cỀa aJbfr«^ d 4 a no&t a ư ớ c , lá ý tk ứ c c&m tb à ca o dộ c h á Bghỉa tb ự c đÌD P h á p , boB d ia sàử> b ọ a qu>aa ỉạl thiCU a á t, iLbửog k è đ ả CÂU k é i v ớ i n h a u g i y a £ n Dỏi th ố n g k b ồ c h o
■M n d i a , chu d â n tẠc V i ^ Nam nój rièng, cho nhÂn d â n th u ộ c đ u nối cỉmnn. B ằ o g tin h tb&n d ĩ u tra o h q uyét vả ẳv biộa Luậo có sứ c thuyết p hục, H& C k í M inh đ ả r a sứ c t>£«ik vực nởng dân lito dộỉig, tổ c á o tội ác của th ự c d&n P h i p , đ ồ n g th ờ i l&m c h o a d n g dÃn Việi Nam th ấy rỏ bo là oạn ah&B chủ yéu củ« ckỉoli &ách khai th á c ih u ộ c đ ia . N g v ờ ỉ vạch rỏ việc mở r ộ a g và lập lh£m đồn đlèn, h ỉ m mỏ, xí nghiệp, đ ư ờ n g sá, thàDh thi củ a Ihmi t b ự c d ẳ n P h á p lụ ồ n luôn d i lUỉn VỚI s ự c ir ớ p đ o ạ t, l ỉ n ch iếm r u ộ n g vưỜQ, o h ầ c ứ t cử» Iròng d ân . C á c chínb s i c b d ộ c q u y ỉ n kinh t í , bệ thỔDg t b u í k h ó a n ặng a ì , c h í d ộ địa
( I ) Phó tiến » l Khoa Uck sử, Đại học Tồng hợp Hà NỘI
tố c a o và c h o vay lãi n ặ n g c à n g nhf r ng quíin hệ h à n g h ó a - t i ĩ n tệ t h â m n h ậ p v à o n ô n g thôn, t ứ c lầ mọi sự "khai hỏa vãA minh" của bợn th ự c d â n đồu (rút tai hụa l£n đ ầ u n ô n g d ân . S ự "kluũ bóa" p h ả n động đ ó đả tàra cho nông dân Víộl N am b| bần cùng, bị p h á s ả n , b4 t i iĩ t b] p h â n h6a làm a h i ỉ u ioạJ, mà số d ^ n g là b ầ n , cỗ' và tr u n g nông. M ấ t ru ộ n g điấl a ê n nhlSu lúc h ọ phiU kổo nhau ra th| th àn h , đ ế n các hầm mỏ, d ồ n điSn dẼ kiếm sống. Sỡii^ n ỉ n c ỏ n g ngỉỉiộp tb u ộ c đ ja nliỏ yếu, quồ q u ặ t k hông d u n g n ạ p h ế t đ ư ợ c , cuộc s ố o g t W tỉtu y ỉn c&tíẶ sứ c bi đ á t nên buộc ho lại p h ả i quay về q u ê cũ vớ i hal b à n tay Tínỉi c l i ỉ t tù dọAg khữog lốt tho&ỉ, nạo n h â n k h ầu t h ừ a l ư ơ o g d ố i tr o n g n ô n g thẠo e ứ t ầ é R ^ y c ầ a g trầiỉi t r ọ a g t k ỉ m . C h ỉ đ ộ th ự c d ân- p h o n g kiến là hỂt s ứ c nguy hại đối WVi ũòn$ dân, lầm ch o hộ bi c i a h một cồ dổi ba trò n g , bi tẫ l cả các tầ n g l ớ p ă n b á m tr«Hig xá hẠi xAu xA. NguriH viét;’ N gườ i .Víjệ< Nam nói c h u n g đ ề u ph ải è cồ ra m à c h ịu n h ữ a g oòạg ơ a b ả o b ộ c ủ a n v ớ c Pháp. Ngirời HÔng d â n Vlật N a m nói riêng, I9Ì c à n g p h ả i è cồ r a m à cliịu s ự b4o k ộ í y iBỘt cách thảm hại hưn: là n g ư ờ i Việt Nam, họ bị á p b ứ c ; là a g v ò i n òĩig cMa, bp bị a g ư ở ỉ t a fln c i p , c ư ớ p đo ạt, l ư ớ c đ o ạ t, làm phá s i n . C h ín h h ọ là nlrã*Qg o ^ ử i ỊKhải Làm B»ọi cổng việc n ặng nhọc, mọi t h ứ lao (i»€h. C hín h bọ làm ra c h o lũ Dguời &n bám, la n g v ờ ỉ iv ờ ỉ Iđ n g ư ^ l đ i khai hóâ và a h ử n g bọn khác h ư ớ n g . M à c h í t ^ hộ thỉ l-ại sềng cừag kỉiồ tỉOAg kbi nbữag tên đao phủ của họ sống rẫt th ừ a thãi: hễ m í t n 4 a rW họ c h ế t dó4" H ồ C bí M.lBh kJiẩng định Bguy^n n hân của th ả m c ả n h đ ó là
"họ bị 4n c l p k h ắ p mọi phía, b ẳ n f m,ọi cácà, do eác q u a n caí trị, do bọn p h o n g kiffn tân tb ờ i và NkẠ thờ" vi ỈK> "b| d ó n g đ iạ h câ.u riU b ở i b ố n t h í lự c liôn h ợ p là: nh à n ư ớ c , ị t a t b ự c ổ ầ a , n h à t b ờ và tẠa lái buôn"
2. l A n á a ngỉUa tk ự c dầH, (»ê»h vực n h ữ n g n g ư ờ i la o dộng, n h ữ n g n ^ ư ờ i n ô n g dân , t à è hlẠn m ối tl»lí đỉ^ag cam cỘMg kbồ, thưưn;g yêu sâu sắc đ ố i vớ i n h ữ n g n g irờ i b ị á p b ứ c , bAc lộ<, H 5 CW M inh đ â côttg khai tuyôn bố raực đ íc h l ư (ư(yng của mÌBh là d ấ u t r a n è p lié n g ohẠo d ầ n lao dộng, glẳi p h ó n g d ẳ n tộc, g ắ n bó c u ộ c đ ờ i m inh vớ i số p H n c 4 a chJấn« »iiân 4 4 a . H ô c i ĩ í M inh thu hút sự c h ú ý củ a nKân d â n , h ư ớ n g họ tớ i COB đ ư ồ a g c i c h m ạng, <ỉư* h ọ đi th e o con đ ư ờ n g m à N g ư ờ i đ ả trả i q u a, t ừ ch ủ n ghĩa yeu a»Ớ!C đ ế * ch ủ n«bia xá hội. Đ ó cttạg là cá.ch H ồ C h í Miiih vạch r ỏ ch o n h â a d â n tk ấ y
t k u in kkòng thề d iỉu kÂa glữ» cAc d&n tẠc thuộc d u v<Vl ckủ nghĩa đế tịa íic nói chuBg, g ỉữ a a ữ o g ihuẠc đia vối ÌH»a th ự c dân, p h ơ a ^ klỄn nói riêng, o h ằ m i h ử c lin h ho đ o à n kết đ ứ a g tôn đ ẩ u t r a n à ^ à A h đ ộ c lập t ự do, t h ự c ằ i ệ n ư ớ c m ơ ngàn đ ờ i là n g ư ờ i cày c ổ r u ộ a ^ .
HỒ Chí M io b còn n£ a iêii a k ử n g luận đièia mới mẻ, d iỉạ g đ á n VỄ val trò , s ứ c m ạnh củ-a giai c í p O-Ống dẬR, về s ự cần thiết và p b ư ư n g p h á p đ o à n kẽt, p h á t huy lự c l ư ợ n g aÔAị dẰn tr o a g cu ộ c đ ấ u t r a a h c à ố n g á € q uốc, p k ong k iỉn .
T ư t ư ờ n g ỈJÔ C h í MLnh VỄ d oàn kết, giải p b ó a g nông d ấ n đ ư ợ c d ự a t r ê n c ơ s ử m ột niftm tin &âu s4c và b lệ a c h ứ t ^ dố l VỚI tinh thần và lự c ì ứ ợ n g của nông d â n , củ a n h ữ n g ngưíH c ù n « khồ. NgAy từ năm 1921, g iữ a Idc cuộc đ ấ u tr a n h c ủ a n h â n d â n ta đ a n g bị b ế tắc, ịiboog t r à o rờ i f%c, H ồ C k í M inh vẫn khẳng d |n h : "N g ư ờ i Đ ô o g D ư ơ n g k h ô n g ch ế t ngtfM Đ tm g D ư ơ n g vAo sổng mH. S ự đ ầ u độ c có hệ th ố n g củ a bọD tư b ả n th ự c dân không tám te liệt ý th ứ c của Bgườl Đ ô n g D ư ơ ng... N g ư ờ i Đ ô n g D ư ư n g c h e d ấ u mộc cái gì đ a n g sôi sục, đ a n g gầm th é t, và khl th ử l c ơ đ ến , nố sẽ b ù n g nồ m ã a h llệl" H ơ n th ế
n ữ a , H 5 C h í M in h còn th ấ y r ỗ val trồ , tác dụng r ấ t tích cự c và lo lớn, có ý nghía t h ế g iớ i c ủ a c á c h m ạ n g t h u ộ c đ ịa , n ơ l m à tuyộl dại da sô' dân cư là nông dân. N g ư ờ i c h o rằng:
"Chủ ilghĩa đ ế q u ố c là m ộ t co n đ ia có mộl cál vòi bám vào giai c á p vô sản ỏf 'chính q u ố c và m ộ t c á l VÒI k h á c b á m v à o giai c ấ p vô sản ở c ác t h u ộ c địa. N ế u n g ư ờ i t a m u ố n g i ế t c o n vật ĩ y , n g ư ờ i ta p h ả i đ d n g th ờ i cắt cả hai vòi. N ếu n g ư ờ i la chi cát một vòi thỏi, thì cál vòi kla v ẫ n tiế p tụ c hút m áu của giai c ấ p vô sản; con vật vẫn liế p lục sống và cái vòí bị cắt đ ứ t l«i sẽ m ọ c ra" N g ư ờ i coí cách m ạng phưirng Đ ôn g "là một tro n g n h ữ n g cái cá n h c ủ a c á c h m ^ng vô sản" T r ê n diễn đàn của dạl hội Q u ố c tế nô n g d â n ( Q T N D ) lần th ứ B h ĩt (10-1923), HỒ C h í M inh n ê u rô: "quốc tế của các đồ n g c h í chl t r ử t h à n h một q u ố c t£ khl mà k h ố n g n h ữ n g n ố n g d ân p h ư ơ n g Tây, mà cả nông d â n ở p h ư a n g Đ ông, n h ấ t là Bông d â n ờ các th u ộ c đ |a là n h ữ n g n g ư ò l bị bóc lột và bị á p b ứ c n h i ỉ u h ợ n các đ ồ n g chí, đ ỉ u th a m gia Q u ố c tế"
3. HỒ C hí M in h k h ô n g chỉ tin t ư ở n g và khẳng định &ức mụnh lu iớ n của nông d â n mà còn th ấy rỗ cả n h ữ n g hạn ch £ của nông dản. N gườ i nêu rỏ: "Chi với lự c lư ợ n g riê n g của m ình, n ỏ n g d â n k h ố a g b a o g i ờ có tb ề trú t bỏ đ ư ợ c gánh n ặ n g d ang đè nén họ. $ ố n g tả n m át tr o n g các làng mạc, h ọ c ó thè nồi dậy và tiến h ành đ ấ u tra n h n h ư n g một mình họ thỉ khồng th ề ch iếm đ ư ợ c b ộ m áy n h à n ư ớ c và giử đ ư ợ c bộ máy đó" "Trong tấ t cả các th u ộ c d ịa của P h á p , nạo n g h è o đó i đ£u tăng, sự p h ẫn uất ngầy càng lên cao. S ự nội dậy của n ò n g d â a b ả n xứ đ ã chfn muồi. T ro n g nhiều n ư ớ c ihuộc dỊa, họ đ ả vài lần nồi dậy, n h ư n g lầQ nảo c ũ n g bị d ìm t r o n g máu" H ồ Chí M inh cho rằng; "Nếu hiện nay n ố n g d à n VỈB c ò n ở t r o n g t ì o h t r ạ n g t i ê u c ự c , thì n gu y ê n n h â n là vỉ họ c ò n t h i ế u t ồ c h ứ c , t h i ế u n g ư ờ i Lănh đạo* N ă m 1921, H ồ C h í Minh d ã p h ẽ p hán hai cá ch đ á n h giá sai lầm về nh&n d â n th u ộ c đ |a n ơ i n ô n g d â n c h iế m số đông, là coi họ đã &ỉn sàn g c á ch m ạ n g ho ặc n g ư ợ c lại ch o h ọ d ã bi k h u ấ t p h ụ c, d ã cam chịu thăn p hận nô lộ. N g ư ờ i p h ê p h á n gay gất q u a n Hiệm sai lầm, c ơ hộ i về n ô n g dâni^N hững trào lưu c ơ hội chủ nghia, nịnh n ô n g d â n , coi a ồ n g d â n là m ột lự c l ư ợ n g chủ yếu, là động lực duy n h ẩ t của cách mạng, là đội ngũ cách m ạng nh ất, chi d ẫ n đ ế n chủ n ghĩa p hiêu lưu, chủ nghĩa c ự c đ o a n vô chính p h ủ và đi tới cbỗ p h i n bội e b ủ n ghĩa L ê n in m à thôi"
HỒ C h í M inh dS c a o vai trò, s ứ c mạnh của nông dân tro n g cách m ạng vố sản nói chun^, t r o n g c á ch m ạn g giải p h ó n g d â n tộc nói riêng, song không col nông d â n là lự c lư ợ n g c á ch m ạn g duy n h ấ t và cà ng khổng phải là giai c ấ p giử vị trí lẫnh d ạ o c á c c u ộ c c á c h m ạ n g đ ó . S ứ c m ạ n h c ủ a Dỏng d â n c ũ n g chi đ ư ợ c p h á t huy khi c ó s ự liỀn m i n h v ứ i cống n hân, có s ự lẫ a h đ ạ o c ủ a giai c í p công nhân. H ồ Chí Minh p hân tích; "Nông d â n bi giai cấp t ư s&n b ó c lột và á p b ứ c không ít h ơ n công nhân. Phải đ ấ u tra n h đ í t ự giải phỗng. G ia i c ấ p duy n h ấ t đ ã đ ấ u tr a n h th ẳn g tay ch ố n g chế độ hiộn nạy là giai c ấ p cống nhàn; vl vậy nông d â n và c ô n g n h â n là hai bạn đồ n g minh t ự n h i ê n T r o n g th ờ i đại h lịn nay, giai c ĩ p công n h â n là giai c ấ p dộc n hẵt và duy nh ất có sứ m ệnh llch s ử là lảnb đạo cách m ạng đ ế n th ắ n g lợ i cuổi cùng, bằng cách liên minh VỚI giai c ấ p nô n g dân"
VI vậy N g ư ờ i đ â d ề agh|: " Q u ố c t ế c ộ n g sản cần giúp đ ở họ tồ c h ứ c lại,cần p h ả i c u n g c á p cán bộ lă n h đ ạ o c h o họ và chi cho h ọ con d ư ờ n g đi tớ i cách m ạng và giải phóng" H ồ Chí M inh cho rằ n g m u ố n đ ư ợ c giải phóng, công nông phậi d ự a vào sứ c mình tà c h ín h , nên d o à n kết n h ữ n g n g ư ờ i la o đ ộ n g m ị cơ bản là đ o à n kết công nông thầnÌỊ m ộ t khối, chinh lầ tạ o n í n lự c l ư ợ n g c á ch m ạ n g đè họ tiến h à n h th ắn g lợi công.cuẬ c glảl p h ố n g
chính mình. H ồ C h í M inh kêu gọi:" Sự nghiộp giải phóng là ở Irong s ự đ o à n k ế t lất c ả n h ử n g n g u ờ t lao độug" "Vận dụ n g công lliức của c^ Mác, chúng íôl xin n ó i với a n h em rằ n g cÔBg cuộc giải p h ó n g a n h cm chi có thề th ự c hiộn đ ư ự c b ằ n g s ự nỗ i ự c của b ả n th â n an h em"
T ại Q u ả n g C h â u (T r u n g O u ố c ) , Irong n h ữ n g nẫtn I‘ỉ2 5 -|y 2 7 , khi h u ấ n iu y ện , d à o l ạ o cán bộ c h o cách m ạng ViỀ( N a m , H ồ Chí Minh cũng luỏn n hấn m ạnh vấn đS đ o à n kễft n ố n g d â n và đă h ư ở n g d ẫ n c á c h tồ c h ứ c cồng nhán, tồ c h ứ c nỗng d ă n xây d ự n g k hối li ẽ n m tnh c ô n g oông ch o họ. T r o n g tá c phầm " Đ ư ờ n g Kách mộnh", H ồ C hí M inh v iế t: "Vì b j á p b ứ c m à sinh ra cAch m ệ n h , c h o n ê n ai mà bi á p b ứ c càng n ặ n g thỉ lòng c á c h m ệ n h c à n g b ỉ n , c h í cá ch mỘBh cà n g q u y ế t (...) Vì n h ử a g c ư ấy ,nên công nông là g ố c c á c h m ệ n h ; còin học trồ , n h i bu ô n n hổ, diSn c h ủ n h ỏ cũng bị l ư bàn á p b ứ c ,sung k h ổ n g c ự c k h ồ b ă n g cống nống; b a h ạn g ấy cbi là b ầ u b ậ n cách mệnh của cồng nông th ổ i”
T r o a g p h ỉ n nối VỄ vỉệc "Tồ c h ứ c dân cày" H ò C hí M inh cho ràng: " N ư ớ c (a kinb t ế c h ư a p h á t đ ạ t, troỉig 100 n g ư ờ i thì dổn 90 n g ư ờ i là dân cày. Mà d â n cày rấ t ià Cực k h ồ , n g h ĩ khÔBg c ó mà làm, đ í t k h ô n g đủ mà cày, đốn nòi cơ m không đủ ăn, á o k h ố n g đ ủ mặc", n h ư o g "Dân cày Irong làn g không xúm xít đỏng dúc n h ư th ự th u y ẽ n t r o n g lò máy"
d o đ ổ họ là một lự c l ư ợ n g c á c h mạng đông d ả o và kiỗn q uyếl đ ấ u t r a n h , so n g p h ả i đ ư ợ c tô c h ứ c , đ o à n kết I9Ì vớ ỉ n h a u và vứi cỏng nhân. H ô C h í M»nh c h ủ t r ư ơ n g đề g iải p h ó n g và đ o à n k£t n ố n g d â n c ì n p h ả i (ồ c h ứ c và lậ p h ự p nồng dãn b ằng N ô n g hội; "Sự t ự d o binh d ẳ n g pbẲi c á ch m ệnh mà lấy lại, hội nỏng d á n là mội cál nồn c á c h m ệ n h của d â n ta. N ế u t h ợ t h u y ỉ n và d â n cày I r ư ớ c tồ chức kidn cứ, &au d ồ n g tâm h iệ p l ự c m à c á c h m ệ n h thì sẽ khỏi n h ữ n g c ự c k h ồ ẩy. D ẵu c h ư a cách m ệnh d ư ự c ngay, có tồ c h ứ c t ứ c là c 6 ích lợi (...) T ây nó á p b ứ c ta vì (a không t h ư a n g yôu nhau, vỉ ta ngu d ố l . C ó h ộ i hè rồl t r ư ở c lầ có tia h th â n ái, &au th ì k h u y ê n nhau hục hành. C h ú n g ta đ ả b i ỉ l "cách m ệnh" tin h th ầ n , "cách raộnh" kinh tế, ihì" c á c h mệnh "chính Irị cũng không xa"
4. N h ữ o g q u a n niệm m ớ i m ẻ , đ ú n g đắn dó của Hồ C hí M inh VỄ vấn đẾ n ô n g d â n và đ o à n kết nô n g d â n cũng là m ộ t c ơ s ở d6 N gư ờ i xác d)nh đ ú n g đ ắn đ ư ờ n g lối chiỂ n l ư ợ c , nhiệm v«» c b iế n lư ợ c , đ ồ n g lự c . lự c lưorng cách mang và giai c ấ p lãnh d ạ o củ a c á c h m ạ n g Vlột Nam. T r o n g c á c văn kiộn c ủ a C u ư n g lình đầu Uên của Đ ảng trìn h bày tạ i H ộ i nghi t h à n h lậ p Đ i a g (2-1930), H ồ C h í M in h chủ trư ư n g : "Đánh đò đỂ q u ố c c h ủ n g h ia P h á p và bọn p h o n g k i í o u y sai, iàm c h o n ư ớ c Nam đ ư ợ c h o à n to à n d ộ c lập". N h ằ m t h ự c hiện đ ư ờ n g lỐl, m ục tỉêu đó, H ồ C h í M in h n h ấ n mi^nh phải có một lự c lư ợ n g c á c b m ạ n g lo lớ n tà k h ố i d y i đ o à n k í t to à n d â n , tr u n g đ ó n ò n g CỐI là liẽ n m in h c ô n g n ố n g y à n ô n g d&n ng h èo là một lự c lưgrog h í t s ứ c q u a n trọng. N g ư ờ i chỉ rô: "Đ ảng p hải th u p h ụ c c h o đ ư ợ c đ ạ i đ a 8Ố d&n cà y và p h ả i d ự a v ữ n g v ào h ạ n g d â n cày n g h è o , p h ả i hỂt s ứ c l ã n h đ ạ o c h o dâD cày n g k è o làm Ihồ đ{a c á c h m ạng, dánh trú c bụD đại đia ch ủ và p h o n g k iến (...) Đ ả n g ph ải k ế t s ứ c làm ch o cá c đ o à n i t ó Ih ợ t h u y ỉ n và d â a cày nghèo. C ô n g hội, N ô n g hội H ợ p tác xfi V.V.. khòi ờ d ư ớ i quyền ĩực, ảnh hưỏrng của bọn tư sảa q u ổ c gia ( ...) Đ ảng phải hít sức liên lạc với tièu lư sin trl ihức, trung nôog... đề kéo họ đl v ỉ phc vô sản giaỉ cấp. C òn đ ố i với bọn phú nồng, liều địa chủ và ltf b ản v i e i Nam mà c h ư a r õ m ặt p h ả n cách m ạag thi p h i i lựl dụng, ít n ữ a làm ch o họ tru n g lậ p (...) T ro n g khi liên lạ c tạ m íh ờ i VỚI c á c g ia i c í p ,p h ả i r ĩ t c ì n th ậ n , k h ố n g k h i n à o n h irợ n g b ộ m ộ t c h ú t lợ l íc h gì c ủ a c ô n g
nống mà đl váo d ư ờ n g lổ i thỏa hiệp
V ớ i tin h c ả m &âu n ậ n g và ý th ứ c giải p h óng d â n (ộc. giải p h ó n g nồ n g (lân th e o con d ư ờ n g cá ch m«ng của t h ờ i đyi, H ồ Chí M inh đ ă tin tưỏrng, d á n h giá t i ỉ c a o lự c lư ợ n g , tin h th ầ n c á c h m ạ n g cAa g ia i c í p nẠng d án; d ồ n g thờ i k h ẳ n g dinh sứ c m ạn h củ a nô n g d ã n chi dưọrc tồ ch ứ c, phát huy cao nhẵt khi họ đưự c đoàn kối i«i bằng lồ chức nống hội, b ỉ n g k h ỗ l ll£ n m in h c ố n g n ố n g d o g ia i c ấ p c ổ n g nhăn lá n h đ ạ o . T r ư ớ c d ã y , n h i ỉ u n h ầ y£u o v ở c cũng đắ chA trtfang dựa vào nôag d ỉn dè chỗng ngoại xảm, nhưng họ chưa có một tỉn h cả m , m ộ t niSoi tin sâ u sắc đ ố i với nống d â n , ch ư a c ố m ột q u a n niệm đ ú n g đ á n v ỉ val t r ồ c ủ a nố n g dAn, c h ư a c ố một quy£l tâm giải p h ỏ n g n ỗ n g dân m án h liệt n h ư H d C h í M inh. H d C h í M in h c h ín h là ogirờl Việt Nam đ ầ u tiê o tr o n g lịch s ử c á ch m ạng n ư ớ c ta đ ă n êu lỄn đ ư ợ c n h ử a g q u a n olệm m ớ i mẻ, d á n g d ỉ n v£ nô n g dân. Đ ây là một c ố n g h i ỉ n r í t to lớ n c à a H ồ Cbl M ioh v ì t ư tư ở n g , lý luận, g ó p p h ầ n làm chuyền b iế n v ĩ c h í t p h o n g t r à o nố n g d â n V iệt Nam d ư a p h o n g (rà o y£u n ư ớ c c ủ a dân lộc ta p h á t triề n m «nh mỗ và thắng lợi vẻ vang.
CHÚ THÍCH:
(1). (2) Ạ/g Q f,f M inh: Toàn tập, Tập 1, ST. H 1980, tr 180.
S đ d , tr. 5 60.
Sđd, tr. 9-10 Sđđ, tr. 249.
Sđd. tr. 459.
Sđd, tr. 156-157 Sđd, tr. 157
» ). (10) 230.
Sđơ, tr. 1S7-15B Sđd. u.
í58
u. 231
Nguyền Á I Quốc, B io Le Paria số 10.
HỒ Chí Minh, Toàn tệp, Tập 1. ST. H. 1980.tr 465.
HÒ Chí Minh, Toàn tệp. Tập 2. ST, H. 1981. tr. 186, 187.
u. 242 245.
S đ đ , tr. 247.
Sđd. ư. 297.