4
. HOẠT ĐỘNG NHÓM 4:
Đọc thầm bài văn, thảo luận và chọn ý trả lời đúng nhất cho từng câu hỏi dưới đây.
Chuyến xe chở ba mẹ con Nghĩa về quê đã từ từ lăn bánh. Nó hồi hộp vô cùng, cả đêm qua không ngủ. Ông
bảo đây là chuyến tham quan thưởng cho nó vì những phiếu bé ngoan.
Thành phố trôi về sau loang loang. Những nhà tầng, cửa kính dần thưa. Chẳng mấy chốc lúa non mênh mông đã mở ra ở khắp các phía nhìn.
Đường vào làng rợp bóng cây. Mẹ Nghĩa tay bế em Tú, tay xách đồ, mồ hôi tươm trên má. Một bà gánh xảo từ bờ cỏ quặt vào, xởi lởi:
- Mẹ con nhà này ở đâu mà bồng bế nắng nôi thế?
- Bà nghỉ đồng rồi ạ ! Mẹ con cháu về thăm quê, chỗ ông bà Xuyến.
- Quý hoá, chị con trưởng Lành phỏng? Bỏ túi đây tôi…
Thế là, Nghĩa một bên quang, túi một bên quang, nhong nhong tận giữa làng. Ai gặp cũng chào, cũng hỏi chẳng như trên phố.
Ông Xuyến với ngoại là anh em, như Nghĩa với Tú. Nhà ông sân rộng, vườn rộng, đầy cây, đầy con. Ông bảo, mẹ con Nghĩa là “ thượng khách” . Bà mổ gà làm cơm. Cậu Trung chặt dừa pha nước. Lúc đầu, nó cứ tưởng đấy là chùm cau tây - cười nấc!
Chiều, Nghĩa theo ông ra ao xúc cua về nấu bột cho em Tú. Nó trôi tuột xuống nước vì dẫm lên đám bèo lại cứ tưởng vạt cỏ. Hút chết.
- Thằng anh kiếm bữa cho em phải lặn lội quá!
Nghĩa nghe khen thế vừa vui, vừa thẹn.
Khi mẹ bảo nó chào bà để sang chơi bên cụ Miện - Bà mẹ anh hùng thì trăng đã lên cao. Ánh trăng trải rộng khắp không gian, mỏng tang như lụa. Những ngõ nhỏ mở dần ra dưới trăng, sáng loáng. Bọn trẻ là anh, là cậu, là dì...không về mà rồng rắn theo ba mẹ con. Có đứa nhanh nhảu chạy lên trước, hét toáng:
- Cụ Miện có khách!
Bọn trẻ giúp cụ trải chiếu ra hiên xong lại ào ào đuổi nhau, chẳng ra trò gì, chỉ được cái vui. Nghĩa không dám đùa nghịch. Nó chưa bao giờ thấy một bà mẹ anh hùng. Mới chỉ được nghe kể về bà mẹ anh hùng trong chuyện cậu bé làng Gióng. Nghĩa nép vào mẹ tròn mắt nhìn. Cho đến khi mẹ nó xổ tung mái tóc trắng như ánh trăng của cụ Miện để vấn lại cho cụ, nó mới dám đụng tay vào mái tóc ấy, khe khẽ như đụng vào một nhân vật cổ tích.
Trích: Chuyện một ngày đàng -Huệ Văn
Câu 1: Lần này Nghĩa được về quê vì:
A. Mẹ nó được nghỉ phép. B. Nó rất nhớ quê.
C. Nó ngoan ngoãn. D. Ở quê nó có việc quan trọng.
Câu 2: Quê Nghĩa ở đâu?
A. Đồng bằng B. Đồi núi C. Miền biển D. Thành phố
Câu 3: Quê Nghĩa là miền quê :A. Nghèo khó B. Đất đai trù phú
C. Đất đai màu mỡ D. Đất đai cằn cỗi
Câu 4: Bọn trẻ trong xóm luôn luôn gẫn gũi, yêu thương cụ Miện vì:
A. Cụ sống một mình B. Cụ vui tính và giàu có
C. Cụ là bà mẹ Việt Nam anh hùng D. Thương cụ cô đơn, vất vả
Câu 5: Dòng nào sau đây nói lên tình cảm của mẹ Nghĩa và bọn trẻ trong xóm đối với cụ
Miện?
A. Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ. B. Lá lành, đùm lá rách.
C. Máu chảy ruột mềm. D. Uống nước nhớ nguồn.
Câu 6: Câu văn cho thấy Nghĩa rất thích về quê:
Câu 7: Khi đến nhà cụ Miện, Nghĩa không dám đùa nghịch, nó nép vào mẹ tròn mắt nhìn vì:
A. Nó rất sợ cụ Miện.
B. Với nó, bà mẹ anh hùng là người thần kì.
C. Mọi người đều coi cụ Miện là thần tượng.
D. Cụ Miện là bà mẹ anh hùng .