• Không có kết quả nào được tìm thấy

Soạn bài Nói và nghe: Về đích – Ngày hội với sách | Ngắn nhất Ngữ văn 6 Kết nối tri thức

N/A
N/A
Protected

Academic year: 2022

Chia sẻ "Soạn bài Nói và nghe: Về đích – Ngày hội với sách | Ngắn nhất Ngữ văn 6 Kết nối tri thức"

Copied!
5
0
0

Loading.... (view fulltext now)

Văn bản

(1)

Nói và nghe: Về đích – Ngày hội với sách

Soạn bài Ngày hội với sách ngắn gọn : Giới thiệu sản phẩm minh họa sách

Mỗi cá nhân, nhóm, lớp có thể đăng kí tham gia trưng bày, giới thiệu poster, tranh ảnh, mô hình minh họa cho các nội dung của sách.

Giới thiệu cuốn sách Bảy bước tới mùa hè

“Bạn cũng biết rồi đó, ký ức là ngôi nhà kho quý báu, nơi cất giữ những gì xảy ra trong cuộc đời của mỗi người. Nói cách khác, ký ức cất giữ những kỷ niệm.”

Có những cuốn sách, càng đọc càng thấy muốn rơi nước mắt, vì chìm đắm trong hoàn cảnh của nhân vật quá.

Nhưng đây là cuốn sách đầu tiên mình đọc mà phải cười phá lên, dẫu biết rằng ngồi một mình đọc sách rồi cười thành tiếng cũng không bình thường cho lắm. Mình đã giữ lời hứa với cuốn sách này là sẽ đọc nó khi mùa hè tới, sau gần một năm nằm yên trên giá sách. Và quả thật là Nguyễn Nhật Ánh rất giỏi trong việc gợi lại tuổi thơ của người đọc, từ giậu mùng tơi, chuồng heo, đàn gà, đan phên hay những trận đòn roi cho đến sự thấu hiểu sâu sắc tâm lý trẻ thơ; để rồi khi đọc xong ai cũng ao ước một lần được “cho tôi một vé về tuổi thơ”.

Bảy bước tới mùa hè là những kỷ niệm về một mùa hè sôi động xung quanh Khoa, nhỏ Trang, thằng Mừng và nhỏ Đào, về những rung động đầu đời, tình cảm trong sáng.

“Niềm vui của Khoa quét lên mặt Mừng một màu buồn bã. Nó xịu mặt:

- Còn tao, tao không biết nhỏ Đào có thích tao hay không. Đến giờ tao vẫn chỉ nói với nó được mỗi câu “Coi chừng chó cắn”. “

Rồi cuối cũng thì thằng Khoa và thằng Mừng cũng có cơ hội để nói ra tình cảm của mình với “hai công nương”, cũng vừa lúc mùa hè kết thúc.

Nhưng sẽ không có mùa hè nào giống mùa hè nào, nên chúng phải đợi một mùa hè nữa đến, mà như thế thì xa quá.

(2)

- Xa gì mà xa!

- Chừng bảy bước là tới chứ mấy!

Cuốn sách rất giản dị và mộc mạc các bạn hãy tìm đọc trong mùa hè này nhé!

Trình bày ý kiến về một vấn đề trong đời sống được gợi ra từ cuốn sách đã đọc

(3)

Dàn bài I. Mở bài

- Lựa chọn vấn đề: Cô bé bán diêm – sự thờ ơ, vô cảm.

- Dẫn dắt vào bài II. Thân bài

- Sự thờ ơ, vô cảm qua tác phẩm Cô bé bán diêm của An-đéc-xen.

- Kết thúc truyện để lại cho em ấn tượng nhất.

- Thông qua kết thúc truyện, tác giả lên án sự thờ ơ, vô cảm của xã hội.

- Ý kiến: Chúng trở thành một vấn đề xã hội mà mọi người quan tâm và suy nghĩ. Nó dường như trở nên phổ biến và càng nhanh chóng phát triển.

- Thay đổi bản thân, lan tỏa yêu thương.

- Sắp xếp:

+ Sự thờ ơ, vô cảm qua tác phẩm Cô bé bán diêm của An-đéc-xen.

Thờ ơ, vô cảm trở thành một vấn đề xã hội mà mọi người quan tâm và suy nghĩ.

Nó dường như trở nên phổ biến và càng nhanh chóng phát triển.

Người đáng lên án đầu tiên đó chính là cha của cô bé, một người cha tàn ác, nhẫn tâm, không thể lo nổi cho con mình còn bóc lột, hành hung cô bé một cách tàn nhẫn. Đó chính là sự tha hóa, bang hoại về đạo đức con người.

Không chỉ vậy, chính xã hội cũng thơ ơ, vô cảm với em. Họ không thể mua cho cô bé lấy nổi 1 bao diêm hay cho cô bé bất cứ một thứ gì mà chỉ quan tâm đến bản thân mình. Khi thấy xác cô bé bên đường, sự vô tâm lại càng khiến ta tức giận khi họ chỉ buông một câu xanh rờn “Chắc nó muốn sưởi ấm!”.

→ Lên án, tố cáo sự thơ ơ, vô tâm, vô cảm của một lớp người trong xã hội.

III. Kết bài

- Chúng ta phải biết đồng cảm, thương xót trước số phận bất hạnh.

- Đồng cảm với những ước mơ, khát khao giản dị, chân thành của con người nhỏ bé.

(4)

Bài nói tham khảo

Mỗi câu chuyện đều là một cuộc đời, đều mang những ý nghĩa sâu sắc gắn liền với cuộc sống. Đều mang lại cho ta những bài học không thể nào quên.

Và với tôi câu chuyện để lại cho tôi bài học về tình yêu thương sự đồng cảm sẻ chia sự thờ ơ, vô cảm của mọi người đó là câu chuyện Cô bé bán diêm

Vô cảm chính là thái độ sống lạnh nhạt, thờ ơ đối với cuộc sống, với những người ở xung quanh chúng ta. Bản thân chúng ta không quan tâm, không có trách nhiệm đối với chính bản thân mình và với người khác. Hiện nay khi đất nước ngày càng phát triển thì vô cảm càng dễ dẫn đến thành một loại bệnh. Cần phải tìm “phương thuốc” để chữa trị, xích gần hơn nữa tình cảm giữa người với người, phương pháp ấy sẽ xóa bỏ được lối sống lãnh đạm, thờ ơ này ở con người trong xã hội này. Căn bệnh vô cảm khi đã tồn tại trong con người thì sẽ ăn sâu, bám rễ không chịu buông. Mỗi người cần có cách thức, có phương pháp để hạn chế căn bệnh nguy hiểm có thể ăn mòn trái tim của mỗi người.

Truyện của An-đéc-xen khép lại nhưng lòng người đọc vẫn không nguôi băn khoăn, trăn trở, day dứt suy nghĩ về con người, cuộc đời, về tình người, tình đời. Nhà văn không né tránh hiện thực nghiệt ngã. Cô bé có tâm hồn trong sáng, thánh thiện ấy đã chết, chết trong chính đêm giao thừa, trong cái đói, cái rét hành hạ. Một năm mới sang hứa hẹn những khởi đầu mới nhưng cô bé đã kết thúc cuộc hành trình của mình tại chính ngưỡng cửa của năm mới. Chẳng có cơ hội, chẳng có tương lai nào cho em. Trước khi chết vì đói, vì rét, em đã chết vì chính sự lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn, ích kỉ của con người. Em không dám về nhà vì sợ những lời chửi mắng, đánh đập của bố, em trơ trọi, bơ vơ, tuyệt vọng chống chọi với cái giá rét trước ánh mắt vô cảm, thờ ơ của những người qua đường, em cô đơn, buồn tủi khi mọi người vui vẻ, hân hoan đón chào năm mới, em nằm đó trong những lời đàm tiếu vô tâm của mọi người. Em từ giã cõi đời, giã từ cuộc sống vì không ai thương em, không ai che chở, bảo vệ em. Cái chết của em mãi để lại nỗi xót thương, niềm day dứt như một câu hỏi ám ảnh trong

(5)

lòng mỗi người: làm sao để không bao giờ trên mặt đất này còn có những trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm ?

Truyện nhẹ nhàng, dung dị nhưng đặt ra những vấn đề vô cùng sâu sắc, thể hiện giá trị nhân văn cao đẹp qua tấm lòng yêu thương, trân trọng con người của nhà văn. Cái kết truyện như một câu hỏi đầy day dứt, như một lời đề nghị nhà văn gửi tới độc giả nhiều thế hệ, ở mọi phương trời về cách sống, về thái độ, tình cảm đối với những người xung quanh, nhất là những mảnh đời bất hạnh.

Tài liệu tham khảo

Tài liệu liên quan

Đấy là trách nhiệmc của người lớn chúng ta chứ không phải chỉ riêng ai… Chứ bây giờ để báo là người hùng thì ở bên ngoài có rất là nhiều người hùng chứ không chỉ

Nhà văn đã sử dụng hình ảnh so sánh “mặt trời tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn; quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên

- Em có thể bổ sung thêm về sự kì diệu của sự sống trên Trái Đất chính là sự tương tác, ảnh hưởng của các hành tinh khác trong hệ ngân hà tới Trái Đất cũng

- Những câu chuyện về nguồn gốc của loài người mà em đã biết kể lại sự tích con người được hình thành như thế nào và lí giải tổ tiên của dân tộc.. - Chuyện cổ tích

Kiêù Phương đạt giải nhất tại trại thi vẽ tranh quốc tế với bức vẽ “anh trai tôi”, lúc này người anh trai mới nhận ra tấm lòng nhân hậu của em và hối lỗi về bản thân

- Vì: Cái chết của cô bé bán diêm khốn khổ là một cảnh tượng thương tâm, nhưng đây là một cái chết đẹp, hình hài thể xác chết mà linh hồn, khát vọng của em bé vẫn

Đa phần các tiểu thương ở đây cho biết nếu treo bảng hiệu mà để quá cao thì sẽ vướng gió, để quá thấp thì khách hàng sẽ không thấy, còn với cây bẹo thì chỉ cần đứng từ

Câu 3 (trang 17 SGK Ngữ văn 6 tập 2): Tham khảo ý kiến sau của nhà văn Nguyễn Tuân về truyện An-đéc-xen: “Một em nhỏ nào đã đọc qua truyện ngắn An-đéc-xen thì trọn đời