BÀI 11: CÁC NƯỚC ĐÔNG NAM Á CUỐI THẾ KỈ XIX - ĐẦU THẾ KỈ XX I. Quá trình xâm lược của chủ nghĩa thực dân ở các nước Đông Nam Á - Đông Nam Á có 1 vị trí điạ lý rất quan trọng.
+ Giàu tài nguyên, khoáng sản.
+ Thị trường rộng lớn.
- Chế độ phong kiến suy yếu.
=> Trở thành đối tượng xâm lược của các nước tư bản Phương Tây.
- Cuối thế kỉ XIX, các nước Đông Nam Á đã trở thành thuộc địa của các nước tư bản Phương Tây trừ (Thái Lan).
Lược đồ khu vực Đông Nam Á cuối thế kỉ XIX II. Phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc
* Nguyên nhân:
- Các nước tư bản Phương Tây thực hiện chính sách cai trị hà khắc => Nhân dân Đông Nam Á nổi dậy đấu tranh giành độc lập.
- Phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc ở Đông Nam Á phát triển liên tục, rộng khắp:
+ In-đô-nê-xi-a: Năm 1905, các tổ chức công đoàn thành lập truyền bác chủ nghĩa Mác.
+ Phi-lip-pin: Cách mạng bùng nổ (1896 – 1898), Cộng hòa Phi-lip-pin được thành lập, nhưng sau đó bị đế quốc Mĩ thôn tính.
+ Cam-pu-chia: Khởi nghĩa do A-cha-Xoa lãnh đạo ở Ta Keo ( 1863 -1866) và Cra- chê (1866 – 1867) của nhà sư Pu-côm-bô.
Phong trào đấu tranh của nhân dân Campuchia (minh họa) + Lào: Năm 1901, Khởi nghĩa ở Xa-van-na-khét do Pha-ca-đuốc lãnh đạo.
+ Miến Điện: Năm 1885, diễn ra cuộc kháng chiến chống thực dân Anh.
+ Việt Nam:Phong trào Cần Vương, phong trào nông dân Yên Thế (1884 - 1913).
* Kết quả: Thất bại
+ Tương quan lực lượng chênh lệch.
+ Chính quyền phong kiến cấu kết thực dân đàn áp phong trào.
+ Thiếu tổ chức và lãnh đạo chặt chẽ.
* Ý nghĩa
- Thể hiện tinh thần yêu nước, đấu tranh bất khuất dũng cảm của dân tộc.
- Tạo cơ sở cho thắng lợi sau này.